[Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

/

Chương 22: Lửa cháy đốt người, muốn sống chớ lại gần.

Chương 22: Lửa cháy đốt người, muốn sống chớ lại gần.

[Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

Dịch Thanh Phong

4.730 chữ

11-10-2024

Còn bên kia, Đào Yêu Yêu vừa bưng sữa bò lên, há miệng định uống thì cái bàn đã bị lật ngược.

Cả cốc sữa hắt hết lên mặt, được trải nghiệm cảm giác rửa mặt bằng sữa luôn.

“Ặc á ~ phụt, ọc, khụ khụ ~!”

Đào Yêu Yêu ọc sữa ngay tại trận.

Hai người cứng đờ, đồng loạt trợn mắt há mồm, không thể tin nhìn về phía Nhậm Kiệt.

Làm cái quái gì thế?

Chỉ thấy tay trái Nhậm Kiệt đã mở chế độ rung, hết lên rồi lại xuống. Ẻm đã hoàn toàn mất khống chế, gõ rầm rầm lên bàn với tần suất siêu nhanh.

Tiếng gõ “cộp ~ cộp ~ cộp ~” vang lên... còn rất có quy luật, làm bát đũa cũng lắc lư theo

Đào Yêu Yêu nghiến răng: (???皿???) “Anh! Mau nói xin lỗi cái bàn đi! Sẵn tiện nói với em luôn!”

An Bình cười híp mắt nói: “Tiểu Kiệt, lát nữa con nhớ dọn dẹp cho sạch. Dù có trở thành gen võ giả cũng đừng kích động như thế chứ?

Trời còn chưa sáng dì đã dậy rồi. Bận rộn cả buổi, vất vả lắm mới làm xong bữa sáng đấy!”

Nhậm Kiệt căng thẳng đến toát mồ hôi hột.

Sao cánh tay máy này không nghe lời gì hết vậy trời?

Dân a ma tơ đúng là không đáng tin. Chuyên nghiệp cái rắm gì chứ!

Có phải Nữ Xế Già kia sai sót chỗ nào rồi không?

“Tay con bị rút gân rồi, nó không nghe lời con nữa...”

Nhậm Kiệt nghĩ đủ mọi cách để ngừng cánh tay máy lại nhưng đều vô dụng.

Cùng lúc đó, trong ánh mắt kinh ngạc của An Bình và Đào Yêu Yêu, bàn tay trái trời đánh của cậu vừa gõ bàn theo tiết tấu vừa di chuyển xuống phía dưới mặt bàn.

An Bình trừng mắt, như thể đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó nên giật nảy cả mình. Khuôn mặt cũng hơi đỏ lên.

Chẳng lẽ thằng nhỏ mất nết này muốn... ở phòng khách...

Đào Yêu Yêu há hốc miệng, lặng lẽ móc điện thoại ra, bắt đầu quay video.

Lúc này cánh tay máy lại càng mất khống chế, lần xuống dưới gầm bàn.

Nhậm Kiệt biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì coi như xong đời, hết đường cứu vãn.

Cậu chàng chộp lấy cánh tay máy đang dập như giã tỏi, quay người chạy vào phòng vệ sinh.

“Mọi người cứ ăn trước đi ạ. Con vào wc một tí rồi ra ngay.”

Đào Yêu Yêu cười hí hí, rất chi là xấu xa: “Vào một tí rồi ra ngay? Không ngờ anh trai nhà mình cũng là ‘tay chơi’ già đời nha ~”

Cách ăn mừng này đúng là độc lạ.

Đúng lúc này, dưới nhà vang lên tiếng đập cửa rầm rầm: “Mở cửa mau!”

An Bình lườm Đào Yêu Yêu một cái rồi nhặt cọng rau xanh mướt trên đầu mình xuống: “Có khách rồi. Cứ để đấy, tí nữa tiểu Kiệt sẽ phụ trách dọn dẹp.”

Vừa dứt lời cô đã vội vàng chạy xuống tầng dưới.

Trong nhà vệ sinh, Nhậm Kiệt không thể kìm chế được cánh tay ‘kỳ lân’* của mình nên đành gọi điện cho Nặc Nhan.

** cánh tay kỳ lân: ý là mấy cánh tay cơ bắp cuồn cuộn, cực kỳ đẹp của phái nam.

** cánh tay kỳ lân: ý là mấy cánh tay cơ bắp cuồn cuộn, cực kỳ đẹp của phái nam.

“Nữ Xế Già! Cánh tay đểu này của cô bị lỗi rồi đúng không? Mới sáng sớm mà làm trò vớ vẩn gì đấy? Đã thế nó… nó còn…”

Nặc Nhan vốn còn đang mắt nhắm mắt mở ngái ngủ, vừa nghe xong thì cơn điên vì bị đánh thức đã lập tức bay sạch, hứng thú bừng bừng.

“Còn như nào? Chả lẽ cậu đã…Phụt, há há há đáng đời! Cho cậu Maka Baka này!”

Nhậm Kiệt nghiến răng nghiến lợi: “Đã nói là sẽ bảo trì trọn đời cơ mà, cô phải chịu trách nhiệm với tôi!”

“Ơ kìa, ơ kìa ~ Cậu đừng có mà nói linh tinh với chị em phụ nữ như thế chứ ~

“Không phải bị lỗi đâu. Đây là cánh tay máy siêu toàn năng, có chế độ ‘bắn máy bay’* cũng là chuyện bình thường, đúng không? Còn không phải là để thỏa mãn mọi phương diện của cậu à ~

Tôi chỉ cài đặt thêm phím tắt thôi mà.”

** Cánh tay máy của ẻm chuyển sang chế độ bắt sóc bỏ lọ

** Cánh tay máy của ẻm chuyển sang chế độ bắt sóc bỏ lọ

Sắc mặt Nhậm Kiệt đen thui. Chế độ ‘bắn máy bay’ cái con khỉ. Có cần phải tri kỷ thế không hả?

Lại còn cài đặt phím tắt? Động tác cầm đũa gắp đồ ăn là phím tắt nhà cô đấy à?

híz-khà-zzz

Bà cô già mà tâm hồn thiếu nữ hả?!

“Tắt kiểu gì thế?”

“Cậu bẻ ngón áp út ra 1 tí, danh sách chức năng sẽ hiện lên. Tự nghiên cứu đi nhé ~”

Tút tút tút…

Vừa dứt lời, cô nàng cúp máy cái rụp.

Sắc mặt Nhậm Kiệt đã đen giờ lại càng đen hơn, vội vàng bẻ bẻ ngón áp út.

Đúng như những gì Nặc Nhan đã nói, từ mui bàn tay máy bỗng bắn ra một hình chiếu 3D, liệt kê đầy đủ các chức năng. Nhìn sơ cũng phải đến mấy trăm cái.

Nào là gia tăng sức mạnh, bổ sung năng lượng cho tấm chắn năng lượng. Chưởng Tâm Pháo, hấp thụ tường đá, trảo đao, điểm huyệt… thậm chí còn có chức năng của máy mát xa cầm tay! Bất bình thường vãi chưởng luôn!!!

“A a a ~ Rốt cuộc thì phím tắt cái chế độ chết tiệt này ở đâu vậy trời?

Nhậm Kiệt sắp hoa mắt váng đầu đến nơi rồi. Trong đầu thậm chí còn nảy số ra một suy nghĩ rất chi là tiêu chuẩn.

Nếu không…mình cứ tương kế tựu kế mẹ nó đi, làm một nháy cho xong? Chắc bắn xong thì chế độ này cũng kết thúc luôn, nhỉ?

Có điều suy nghĩ đồi trụy này vừa xuất hiện thì đã bị cậu chàng bác bỏ ngay.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!